Buổi tối, tan tầm về nhà Thiệu Chi Ung liền thấy nàng ngồi ủ rũ trên sôpha trong phòng khách. Hắn quan tâm hỏi : “Làm sao vậy? Buổi hòa nhạcnghe không hay sao?”
Khóe miệng Bạc Khả Di run rẩy, hòa nhạc dễ nghe, dễ nghe cực kì,dễ nghe tới nỗi khiến nàng vừa nghe vừa ngủ gật,kết quả bị mẹ chồng nhìn thấy,biểu tình của bà khi đó rất lạnh lùng.
“Em ngủ gật?” Thiệu Chi Ung xem biểu tình của nàng, dường như đoán được phát sinh chuyện gì đó, vội vàng hỏi.
Là không thể ngủ nha,nàng đã nói là không muốn đi rồi.Không khí tựnhiên trở nên trầm mặc,nàng tưởng rằng,Thiệu Chu Ung sau khi nghe xongcũng sẽ tức giận ,cho rằng nàng đã làm mất mặt nhà họ Thiệu, nhưng quahồi lâu, hắn một chút phản ứng cũng không có, nàng liền nhìn trộmhắn,phát hiện hai vai hắn run run, sau đó nàng trợn tròn mắt nhìn vị quý công tử ngày thường rụt rè, tự nhiên đứng lên cười ha hả.
Nàng thật thú vị nha, cư nhiên ngủ gật trong buổi nhạc hội, không phải lànàng thích nhạc cổ điển hay sao? Chẵng nhẽ nguyên nhân khiến nàng thíchnhạc cổ điển là vì nó nhanh chóng có thể khiến nàng đi vào giấc ngủ sao? Lúc này, khí chất của một thiêm kim tiểu thư cũng không có, thật làđáng yêu nha!
Hắn có cảm thấy thật vui vẻ,nàng khiến hắn cảmthấy thoải mái. Bạc Khả Di căm hận liếc hắn một cái ,mới nói : “Đừngcười,mẹ giống như rất tức giận,giờ em phải lam sao?” Nàng rầu rĩ, condâu dám chọc giận mẹ chồng, có mấy ai có kết cục tốt, tưởng tượng đếnthật khiến cho nàng không khỏi sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-vo/29316/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.