Hạ Nhật Ninh bất giác nhớ đến dáng vẻ cô nằm trên chiếc giường mềm mại lười biếng ngủ say.
Nhớ đến xúc cảm khi hắn đưa tay nắm vòng eo tinh tế của cô.
Còn có xúc cảm mềm mại khi hắn xoa đầu cô...
Người phụ nữ này rõ ràng không có gì xuất sắc, nhưng dường như để lại ấn tượng vô hình trong đầu óc hắn.
Nếu như nói hắn ngày từ đầu nhìn nhiều cô một chút là bởi vì cô cũng cơ duyên xảo hợp có vết bớt giống hình dáng ngọn lửa trên xương quai xanh.
Như vậy hiện tại đã quen mang cô đi theo bên mình bởi vì cô khác với những người phụ nữ khác, sẽ không nịnh bợ ton hót hắn, cũng không lộ ánh mắt chiếm hữu, kinh diễm khiến người khác phải buồn nôn.
Cô giống như một làm gió, một làn gió nhẹ, thảnh thơi tự nhiên.
Lúc cần cô, cô sẽ nỗ lực chăm chỉ hết sức để làm việc.
Lúc không cần cô, cô sẽ chủ động biến mất không tìm thấy bóng dáng.
Ở cùng với cô, không có bất kì gánh nặng nào.
Ngược lại rất vui vẻ thoải mái.
Thật là đáng tiếc!
Nếu như lấy được người vợ là cô, hoặc bản thân sẽ không lưu tâm mà cùng cô sinh một đứa con...
Sáng sớm, Thẩm Thất trở về biệt thự dạo một vòng.
Cô biết ở đây nhất định có người theo dõi, cho dù cô có bận rộn thì thỉnh thoảng vẫn dành thời gian đến đây dạo một vòng.
Cô đóng gói thức ăn trong tủ lạnh mang đi, những gì tiết kiệm được thì nên tiết kiệm.
Thẩm Thất còn chưa đến sảnh tòa cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai/1492583/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.