Nhìn thấy Thẩm Thất đang nhếch nhác đứng dậy từ trong bồn tắm, toàn thân ướt sũng.
Hạ Nhật Ninh không kiềm nén được, liền cười phì ra.
Nhìn thấy Thẩm Thất thê thảm như vậy, cuối cùng hắn cũng hả dạ rồi.
Nhìn thấy Hạ Nhật Ninh lần đầu tiên vứt bỏ thân phận lạnh lùng cao quý của tổng tài và cười vui vẻ như vậy, Thẩm Thất chợt cảm thấy hơi bực bội.
Thẩm Thất nhìn thấy chiếc đèn cầy bị cô đạp nát bét, không chịu được và nói: “Cái này... sao lại để ở đây? Nó hại chết tôi rồi!”
Hạ Nhật Ninh nhíu mày: “Ai kêu cô không thèm nhìn chứ?”
Thẩm Thất cắn chặt môi, toàn thân ướt sũng bò ra từ trong bồn tắm, cô cúi đầu nhìn bộ dạng thê thảm của mình, đau đầu nói: “Hạ tổng, ở đây có quần áo để thay không?”
Hạ Nhật Ninh nhìn Thẩm Thất một lần từ trên xuống dưới, sau đó xoay người rời khỏi.
Không bao lâu, hắn cầm theo một chiếc áo sơ mi trở về, ném cho Thẩm Thất: “Ta không có quần áo của phụ nữ.”
“Vâng.” Thẩm Thất mặt dày nói: “Tôi sẽ giặt nó thật sạch sẽ.”
Hạ Nhật Ninh không nói thêm gì nữa, chỉ gật đầu xoay người rời khỏi phòng tắm.
Thẩm Thất cởi hết tất cả quần áo trên người ném vào trong máy giặt, sau đó mặc chiếc áo sơ-mi trắng của Hạ Nhật Ninh.
Chiếc áo thật quá lớn, mặc nó trên người y hệt như cô đang mặc một chiếc đầm vậy.
Cô vén tay áo lên, quỳ xuống bên cạnh bồn tắm dọn dẹp một cách chậm rãi.
Cô phơi quần áo của mình xong, liền ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai/1492579/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.