“Đây là bản vẽ con vẽ sao? Căn nhà này con muốn xây như vậy?” Vương nhị thúc cảm thấy rất kỳ lạ: “Thẩm Hà, con có biết nếu làm như thế, cần bao nhiều thời giờ để làm không?”
Thẩm Hà ngước mặt lên nhìn Vương nhị thúc, nở nụ cười.
Khoảng thời gian này Thẩm Hà ăn uống rất tốt, trên mặt đã có thêm không ít thịt, cuối cùng không còn như đứa nha đầu nhỏ con ốm yếu xanh xao, có cảm giác mơn mởn hơn.
“Nhị thúc, thôn Thẩm gia của chúng ta nằm khu phía Bắc, những năm tháng trước đây phải gánh chịu thiên tai từ tuyết không ít. Khi con sao chép phả hệ và địa phương chí, thì có chú ý đến điểm này. Triều đại Đại Việt năm thứ ba, năm thứ tám, năm thứ mười hai đều từng gặp qua thảm họa tuyết. Khi vào năm ngoái, tuy rằng không xảy ra thảm họa tuyết lớn, nhưng lại do khô hạn gây nên sản lượng lương thực giảm mạnh. Vào ngày cuối đông, động vật trong núi không có thức ăn để ăn, từng tấn công vào thôn, gây thương tích cho biết bao nhiêu người.”
“Con đã khảo sát qua vị trí địa lý của Thẩm gia thôn. Nơi đây tuy có sông có núi không lo ăn không lo mặc, nhưng cũng chính do địa hình này, rất dễ hình thành thời tiết bất lợi khuếch tán, gây nên thời tiết lũ lụt và tuyết lớn trên diện rộng. Cho nên nhà này của con cần xây trên mặt đất một tầng, dưới mặt đất một tầng. Không những như thế, con còn muốn đem khu nhà mở rộng, tốt nhất đem ba mẫu đất của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746277/chuong-1685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.