“Ừ, là tiền thanh toán trước đó.” Phạm Đinh Đinh ngáp một cái rồi nói: “Ngủ một đêm cho cô 500, ở đây là tiền phòng và tiền ăn uống của 10 ngày đó.”
Đôi mắt Võ Vạn Kỳ bỗng nhiên sáng ra: “Thật hả?”
Phạm Đinh Đinh kéo mền Võ Vạn Kỳ qua bên phía mình, cứ thế mà đắp từ trên xuống mà ngủ.
Võ Vạn Kỳ ngồi ở bên cạnh mà cực kỳ hưng phấn.
Chỉ cần thu nhận Phạm Đinh Đinh một lần thì sẽ có 500 vào tài khoản?
Vậy nếu thu nhận 1 tháng thì sao?
Là 15 ngàn đó!
Là số tiền lớn đó!
Anh ta mới ăn được bao nhiêu vậy?
Chỉ một chút đồ ăn vậy thôi mà đã no rồi sao!
Lời rồi lời rồi lời rồi!
Võ Vạn Kỳ đắm chìm trong sự vui mừng vì sự giàu có đột ngột của mình, nên cô ta đã hoàn toàn quên đi mình bị Phạm Đinh Đinh cưỡng chế thêm vào danh sách bạn bè và đặt tên anh ta là Ngưu lang rồi.
Chỉ cần có cơ hội kiếm được tiền, thì cô ta đều không bỏ qua!
Sau đó, Võ Vạn Kỳ cảm thấy Phạm Đinh Đinh cũng không khó ưa lắm, cũng không đáng ghét lắm và cũng không đáng sợ lắm, trái lại còn cảm thấy anh ta rất tốt, nhìn rất dễ thương!
Võ Vạn Kỳ hớn hở mà leo lên giường, và kéo mền từ trên người Phạm Đinh Đinh qua một nửa, sau đó vui vẻ mà nằm xuống ngủ.
Một đêm đến trời sáng.
Hai người lại không xảy ra chuyện gì cả!
Buổi sáng mơ mơ hồ hồ mà tỉnh dậy, thói quen của Võ Vạn Kỳ là tưởng rằng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746248/chuong-1656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.