Võ Vạn Kỳ nhìn trái nhìn phải, kéo cổ tay Phạm Đinh Đinh rồi quay người đi vào nhà của mình, lấy chân đá cửa đóng sầm lại, lập tức nói thật nhỏ tiếng: “Anh đến đây tìm tôi có chuyện gì?”
Phạm Đinh Đinh nhìn hai túi thức ăn của Võ Vạn Kỳ cầm trên tay, trả lời một cách chậm rãi: “Đến ăn cùng cô cho vui đó! Thế nào, có phải cảm động lắm không?”
Cảm động không à? Không dám động! Không dám động đâu!
Võ Vạn Kỳ trợn ngược mắt lên nhìn Phạm Đinh Đinh, hỏi: “Sao anh biết được chỗ tôi ở vậy?”
Phạm Đinh Đinh dang tay ra: “Điều tra dễ dàng thôi mà! Chỉ trong chốc lát là biết được hết!”
Ngày xưa không biết chỗ cô ta sống, là vì không biết cô ta là ai.
Nhưng chỉ cần biết tên của cô ta, thì chạy không thoát đâu.
Cô bé à, cô còn non lắm!
Võ Vạn Kỳ nói giọng cảnh cáo: “Vậy anh nhất định không được nói thân phận của mình cho người khác biết! Hiểu không? Nhất là đừng để cho người ở chỗ làm của tôi biết! Nếu không thì, tôi sẽ...”
“Thì cô sẽ làm sao hả?” Phạm Đinh Đinh cười vẻ gian ác, cố tình chọc cô: “Có phải cô sẽ gả cho tôi không?”
Võ Vạn Kỳ cuối cùng cũng không chịu được trợn ngược cả mắt: “Anh suy nghĩ nhiều quá rồi? Cả đời này tôi cũng không gả cho anh đâu!”
Một Ngưu Lang, mà lại có suy nghĩ như thế à? Như vậy thật là không chuyên nghiệp chút nào, hiểu chưa!
Phạm Đinh Đinh liền cười, nhìn căn phòng chỉ rộng tầm mười mấy mét vuông của Võ Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746246/chuong-1654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.