“Thật ra người thông minh, bất luận là đàn ông hay phụ nữ, có lẽ đều sẽ sống vất vả hơn người khác một ít. Bởi vì quá thông minh, nên sẽ nghĩ nhiều hơn. Nhưng cũng chính vì thông minh, cho nên mới càng hiểu rõ được mình muốn gì.” Mắt Dương Lâm ướt nhòe nhìn Trình Thiên Cát: “Ba năm trước, em đã yêu anh một cách nhanh chóng. Em thừa nhận, lúc đó, người em thích là con nhà giàu An Tử Tuyên. Vì vậy, khi em biết anh là Trình Thiên Cát, em không thể chấp nhận được, con người em gần như sụp đổ.”
“Nhưng trong ba năm, đã đủ để em trưởng thành, đủ để em chín chắn, khiến em đủ bình tĩnh để suy nghĩ về tình cảm của mình và chỗ dựa trong tương lai của mình. Trong ba năm, không ít con trai tỏ tình với em, nói thích em. Nhưng em không hề động lòng, với bất kỳ một người nào. Không phải em giả vờ, mà là thật sự không thể động lòng nổi, bởi vì em biết rằng, người đàn ông em thích, không phải là họ.”
“Không chỉ là nguyên nhân mẫu người, mà là bởi vì họ đều không phải là anh. Lúc này em mới hiểu rằng, người mà em thích ba năm trước, thật sự vốn là con người anh bây giờ, bất luận anh tên là An Tử Tuyên hay là Trình Thiên Cát, hay là có tên gọi khác, đều không sao cả, bởi vì anh chính là anh, điều em thích chính là ánh mắt dịu dàng của anh đang nhìn em lúc này, em thích anh luôn có khả năng tính toán dự trù trước mọi việc, thích ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746216/chuong-1624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.