Dương Lâm nghe được lời này, không nhịn được hỏi: “Đi đâu?”
“Yên tâm, không tới chỗ hôm qua đâu.” Trình Thiên Cát cười cười, ngừng một lát lại nói: “Nghe nói bên đó có công viên Đại dương khá đẹp. Khó có dịp tới đây, dĩ nhiên phải tận hưởng chứ.”
Dương Lâm gật đầu.
Trình Thiên Cát như nghĩ tới chuyện gì, lập tức đứng dậy, nói: “Em ăn trước đi, anh quên chút đồ. Lát nữa sẽ quay lại.”
Nói xong, Trình Thiên Cát liền rời khỏi phòng.
Dương Lâm thưởng thức bữa sáng ngọt ngào, cô cảm thấy, khi ở cùng anh Tuyên, dù làm gì, ăn gì đều rất hạnh phúc.
Điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông.
Lúc này Dương Lâm mới phát hiện Trình Thiên Cát để quên điện thoại.
Cô định gọi anh lại nhưng nghĩ một hồi lại thôi.
Đã là người đều có tính tò mò, cô muốn xem trộm điện thoại của anh!
Dương Lâm liếc mắt nhìn điện thoại của Trình Thiên Cát.
Sau đó cô không thể rời mắt đi được.
Người gửi được lưu là ba, có lẽ ba của anh Tuyên gửi tin nhắn đến.
Nội dung tin nhắn hiển thị trên màn hình nên Dương Lâm có thể đọc được.
“Tử Tuyên, con nói sẽ điều tra được chỗ cất giấu lô hàng đó mà sao đến bây giờ vẫn chưa có tin tức? Lô hàng đó rất quan trọng với chúng ta, tuyệt đối không được xảy ra bất cứ sơ sót nào. À, ba có nghe ngóng được lô hàng đó bị niêm phong ở kho hàng số ba ở cảng. Con tìm cơ hội lấy được chìa khóa và giấy phép thông quan từ chỗ Thái Đức Phát là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746192/chuong-1600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.