Trình Thiên Cát sở dĩ dám nói bậy như vậy, là vì thành phố Vinh thật sự có một thương nghiệp châu báu họ An, thương nghiệp châu báu của họ An kia cũng quả thật có con trai gọi là An Tử Tuyên.
Mà thành phố L cách thành phố Vinh, có khoảng cách hơn 300 km.
Thái Đức Phát cho dù là muốn nghe ngóng được chuyện của thành phố Vinh, cũng cần có thời gian nhất định.
Mà chờ Thái Đức Phát thăm dò được, Trình Thiên Cát sớm đã không ở nơi này rồi.
Đây là tố chất tâm lý a!
Thái Đức Phát nhìn thấy Trình Thiên Cát có phong thái của một công tử giàu sang, cũng đã tin được tám bảy phần rồi: "Vậy An thiếu gia ngoại trừ những thứ này ra, không còn cái khác sao?"
Trình Thiên Cát nhún vai một cách tự nhiên, nói: "Người giống như tôi như vậy, chỉ cần thuận lợi kế thừa được sự nghiệp của cha tôi là được rồi, Thái tổng cảm thấy tôi còn phải làm cái gì đấy?"
Thái Đức Phát nghe vậy, lập tức ha ha phá cười lên, sự đề phòng ở dưới đáy mắt cũng thôi đi rất nhiều.
"Nếu như có duyên phận như vậy, hôm nay tôi làm chủ, An thiếu gia hãy tha hồ mà chơi đi." Thái Đức Phát mặc dù là bá chủ địa phương, nhưng mà cũng sẽ không tùy tiện đắc tội với người khác, thực tế đối phương cũng là một người có thực lực.
Trình Thiên Cát mỉm cười mà trả lời: "Tôi đây cũng không cùng Thái tổng khách khí nữa!"
Nói xong, hai người cười tủm tỉm hàn huyên mà đi vào, dường như mọi sự tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746176/chuong-1584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.