“Sao vậy? Bị người khác hãm hại một phen, kích động đến nỗi không thốt nên lời à?” Sùng Minh chậm rãi đi vào, ngồi bên giường của Thẩm Lục, hai người chỉ cách nhau mấy chục centimet.
Hai người có thể nhìn rõ biểu cảm trong ánh mắt của đối phương.
Thẩm Lục rũ mắt, không nói lời nào.
Thấy bộ dạng này của Thẩm Lục, Sùng Minh không khỏi đau lòng, đồng thời cũng vô cùng giận dữ.
Người hắn nâng niu như báu vật, thế mà suýt chút nữa bị một thằng cha rác rưởi vấy bẩn.
Vừa nghĩ đến chuyện này, Sùng Minh chỉ muốn giết sạch nhà họ Trịnh ngay lập tức.
Có điều, hiện tại hắn không thể làm như vậy.
Nếu hắn muốn ở bên Thẩm Lục, thì hắn phải an phận ở Việt Nam, tuyệt đối không được dây vào những người bên trên. Nếu không, Hạ Nhật Ninh cũng không thể bảo vệ hắn.
Một khi đã có tình cảm thì sẽ có điểm yếu. Hắn không thể hành động tùy hứng như trước kia nữa.
Nếu không, với tính cách của Sùng Minh, sao hắn có thể trừng trị Trịnh thiếu đơn giản như vậy?
Còn Sở Nhã Quân, Sùng Minh quyết định giao cho Thẩm Lục để hắn tự giải quyết.
Sùng Minh lên tiếng: “Ả Sở Nhã Quân kia, người của tôi đã bắt lại rồi, cậu muốn xử lý như nào thì tùy cậu.”
Nghe thấy cái tên Sở Nhã Quân một lần nữa, vẻ mặt của Thẩm Lục có chút khó chịu, nói: “Tiểu Thất biết chuyện của tôi chưa?”
“Chưa, chưa được cậu cho phép, tôi sẽ không nói ra ngoài.” Sùng Minh trả lời.
Thẩm Lục thở phào: “Vậy thì hay quá. Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746149/chuong-1557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.