Tiểu Thất ở tại vị trí cũ xoay vòng vòng cả buổi trời, xoay tới không xoay nổi nữa, đế quân từ xa bay đến.
“Đế quân.” Tiểu Thất nhìn đế quân qua đây, vội hành lễ, hơn nữa vội giải thích: “Vừa rôi tiểu tiên không phải cố ý xông vào trong...”
Đế quân nhìn chiếc túi phình phình ở eo Tiểu Thất, khéo miệng khẽ nhếch, nói: “Bận rộn cả đêm qua sao?”
“Ừm.” Tiểu Thất rủ rượi cái đầu, với vẻ ngại ngùng.
“Phòng khách đã chuẩn bị sẵn cho nàng, nàng đi nghỉ ngơi một lúc đi.” Đế quân mở miệng nói với vẻ nhẹ phiêu phiêu: “Ngày mai cũng vừa hay ta muốn đi bái phỏng Viêm đế, đến lúc đó cùng nhau đi về.”
Nói xong câu này, đế quân quay người liền rời khỏi.
Chứ không hề truy cứu chuyện Tiểu Thất lén nhìn ngài ấy tắm.
Chờ sau khi đế quân ròi khỏi, Tiểu Thất ngây ra cả buổi trời, mới tỉnh người.
Đế quân nói, ngày mai ngài ấy cũng muốn đến phủ đệ của Viêm đế?
Còn nói, để mình về cùng với ngài ấy?
Trời ạ!
Mình không phải đang nằm mơ chứ?
Đó là đế quân đó!
Tiểu Thất vẫn còn đang ngây người, lúc này có người đi qua, với vẻ ngưỡng mộ nói với Tiểu Thất: “Trước giờ chưa từng thấy đế quân đối với ai mà sắc mặt hòa nhã như thế cả! Cô tên Tiểu Thất sao? Đi thôi, đế quân kêu cô nghỉ ngơi, thì cô cứ đi nghỉ ngơi!”
Tiểu Thất cứ ngây ngây dại dại mà đi theo đối phương rời khỏi.
Chờ khi Tiểu Thất ngồi trong phòng khách mới tỉnh người, mình vừa rồi làm gì rồi sao.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746116/chuong-1524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.