Nhưng mà, cô với Đế Quân mới gặp nhau có mỗi một lần, đâu có tư cách đến trước nhà ngài xin giúp đỡ chứ?
Nhưng nếu chị cả không lấy được hạt giống, vậy buổi triển lãm hoa của Viêm Đế tổ chức sao được?
Tiểu Thất không kìm nổi liền hỏi: “Chị cả, những người khác không ai có hạt giống sao?”
Chị cả buồn bã trả lời: “Những hạt giống này đều do chị bảo quản, người khác làm sao có được chứ? Bây giờ phải làm sao đây?”
Tiểu Thất thấy mặt chị cả đang rất sầu não, cô nghĩ một lúc, dạo này mình cũng không có việc gì, thôi thì lén lút đi một chuyến vậy?
Cho dù không xin được hạt giống ở chỗ Đế Quân, hái một ít hoa dại trên đường cũng được mà! Xác định rõ ý tưởng, Tiểu Thất lập tức nói với chị cả: “Chị cả, vừa may mấy hôm nay em không có việc gì. Hay để em lén lút đi một chuyến, nếu xin được hạt giống là tốt nhất, nếu không xin được em lấy một ít hạt giống hoa dại ở ngoài cũng được, biết đâu lại gom đủ số lượng, còn hơn là trống trơn, không có thứ gì? Bây giờ mở lời xin hạt giống của những tiên tử khác, có lẽ cũng không còn nhiều nữa.
Chị cả vừa nghe, cảm thấy rất có lý!
Nhưng mà, chị cả nhìn đi nhìn lại Tiểu Thất, cô do dự nói: “Em chưa ra khỏi nhà bao giờ, em có làm được không?”
Tiểu Thất cười híp mắt trả lời: “Dù sao thì Thiên giới bây giờ rất an toàn, cũng không có chịến tranh gì, có gì là được hay không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746114/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.