Thẩm Tùng Tý kinh ngạc nhìn Hạ Thẩm Châu.
“Chính vì tấm lòng anh quá tốt đấy.” Trong chuyện này, Hạ Thẩm Châu thật sự nhìn thấy rất thông suốt. Nhưng nghĩ lại cũng rất tàn nhẫn: “Nếu như không phải vì tấm lòng quá tốt của anh, thì cô ta làm sao nghĩ rằng chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, thì sẽ có thể làm cho anh động lòng, có thể hẹn hò với anh sao?
Anh với cô ta chỉ là quan hệ bạn học thôi, chứ đâu phải quan hệ họ hàng gì. Cô ta có quyền phạm sai lầm, anh chỉ có nghĩa vụ đi nhắc nhở thôi. Và anh đã làm xong nghĩa vụ đó rồi, mà cô ta vẫn không chịu tỉnh ngộ, thì đó là chuyện của bản thân cô ta, hoàn toàn không liên quan gì đến anh cả.”
“Nói một cách khác, cho dù hôm nay cô ta có bị thiệt hại gì, thì đó cũng không liên quan gì đến anh.” Hạ Thẩm Châu tiếp tục nói: “Anh cảm thấy anh nễ tình thầy,nên mới đi quan tâm đến chuyện cô ta sao. Anh có nghĩ đến, nếu anh làm như vậy sẽ khiến cho cô ta nghĩ rằng, thật ra anh vẫn còn để tâm đến cô ta, vẫn còn quan tâm đến cô ta.
Nên, cô ta mới luôn bám lấy anh, không chịu buông tay. Bởi vì, anh vốn chưa học được từ chối.”
“Ta...” Thẩm Tùng Tý do dự một hồi: “Nhưng mà, cô ta dù gì cũng là một đứa con gái!”
“Trên đời này, sẽ không có người nào cảm thấy cô ta là con gái, mà có thể khoan hồng với cô ta cả. Nguy hiểm, không phải bởi vì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746052/chuong-1460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.