Thẩm Mạch ngồi vào chỗ của mình, lấy toàn bộ bài tập và dụng cụ trong tiết học tự học chiều nay bày ra bàn, không thèm quan tâm đến món quà của bạn cùng bàn.
Vẻ mặt của bạn cùng bàn Thẩm Mạch giống như mới lần đầu quen biết cô, ánh mắt và biểu cảm đều lộ ra vẻ kinh ngạc: “Thẩm Mạch, cậu làm sao vậy?”
Thẩm Mạch mỉm cười rồi nói: “Hôm nay toàn là tiết tự học, cậu không qua với người yêu của mình à, sao còn thời gian đến tặng lồng châu chấu cho tớ, cậu không sợ cô ấy không thích à?”
Bạn cùng bàn của Thẩm Mạch giật mình, hình như biết được Thẩm Mạch đã biết gì đó, cậu ta bắt đầu chối: “Cậu nói gì vậy? Người yêu nào của tớ chứ? Cậu đang nói cậu à?”
Thẩm Mạch nhìn cậu ta vẻ mặt thất vọng.
Vy Vy nói đúng lắm.
Nếu như cậu ta đủ can đảm thừa nhận lỗi của mình và thừa nhận mình có bạn gái, thì cậu ta vẫn được xem là một người đàn ông.
Còn nếu cậu ta cứ thích bắt cá nhiều tay, loại người như thế, đáng được lên án lắm.
Thẩm Mạch nhìn chằm chằm vào bạn cùng bàn của mình, dường như hôm nay mới biết được bộ mặt thật của cậu ta.
Bạn cùng bàn bị Thẩm Mạch nhìn đến toát cả mồ hôi, cẳng thẳng đến nổi nói vắp: “Sao cậu lại nhìn tớ?”
“Tớ chỉ muốn nhìn rõ cậu, cậu có phải người thích ăn món tráng miệng không.” Thẩm Mạch trả lời một cách nghiêm túc.
“Hả?” Bạn cùng bàn của Thẩm Mạch ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu Thẩm Mạch đang nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746034/chuong-1442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.