Tất cả mọi người đều không nói, lẳng lặng nghe những người trong phòng bên cạnh khoe khoang.
“Mọi người không biết chứ! Cậu ta dựa vào gương mặt đẹp trai, lại không thèm để ý tới tớ! Khi ở trung tâm mua sắm, tớ tát một cái, cậu ta liền ngã lăn xuống đất, quỳ ở đó mà khóc lóc với tớ: Cậu Trịnh, tớ sai rồi! Cậu tha cho tớ đi!” Giọng nói kia khoác lác không biết ngượng kể về chuyện đã xảy ra hôm nay: “Lúc đó tớ đã muốn đạp cho cậu ta một phát rồi, nhưng cô gái tớ thích lại đi tới, tớ không thể mất mặt trước cô ấy... À không, không thể để cho cô ấy nhìn thấy sự tàn bạo của tớ, đúng không? Bởi vậy tớ lại xua tay, nói cút cút cút, đừng có xuất hiện ở trước mặt anh đây.”
Có người khác mở miệng hỏi cậu ta: “Trịnh Khắc Kỳ, cậu nói thật hay giả vậy? Cậu lợi hại như vậy sao? Trước đây không phải cậu rất sợ à?”
“Sợ là thế nào? Tớ gọi đó là người đàn ông lịch lãm, lịch lãm đấy, cậu hiểu không!” Trịnh Khắc Kỳ phản bác nói: “Không tin, các cậu tìm tên thư sinh khốn kiếp kia ra đây, xem nó đứng ở trước mặt của tớ, tớ tát một cái có đánh chết nó không!”
Những người khác lập tức cười to: “Trịnh Khắc Kỳ, cậu lại khoác lác à?”
“Ôi ôi ôi, tất cả đám người các cậu á, mỗi lần tớ nói thật thì các cậu đều không tin!” Trịnh Khắc Kỳ giả vờ bất đắc dĩ nói: “Các cậu cũng không suy nghĩ xem, tớ có thân phận gì, mà thằng nhóc kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745983/chuong-1391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.