Hạ Thẩm Châu còn chưa nói xong, Văn Gian Thanh liền bán đứng: “Quá lắm nha. Hôm nay còn có vật đính ước cơ đấy. Huhu, Cái này chính là.”
Văn Gian Thanh lập tức cầm điện thoại của Hạ Thẩm Châu lên, phía trên là một cái móc trang trí nhìn cũng không phải là tuyệt đẹp cho lắm, lập tức liền lắc lư.
Vẻ mặt Thẩm Hà cũng đầy kinh ngạc: “Thẩm Châu, thật sự có vật đính ước này.” Thẩm Hà cười ha ha, nói: “Từ bé đến lớn em chưa từng nhận một món quà nhỏ nào mà người khác tặng, lần này nhận rồi, đây là thiên kim của nhà nào mà khiến em phân biệt đối xử thế? Chậc chậc chậc, hơn nữa đồ vật nhỏ nhìn không đẹp mắt này lại có thể khiến em xem như bảo bối, rõ ràng lần này là động tâm thật a.”
Hạ Thẩm Châu đỏ mặt, nói: “Chị, chị đừng nghe cậu ấy nói bậy.”
Văn Gian Thanh cười khà khà, nói: “Chị, em có nói bậy hay không thì chị thẩm vấn cậu ấy xem cái móc trang trí này là ai cho cậu ấy là biết mà.”
Thẩm Hà rất có hứng thú, nói: “Thú vị, thú vị. Hiện tại chị không nói chuyện với các em nữa. Thẩm Châu, lúc trở về báo cáo với chị chút nhé. Hôm nay chị phải đi ăn cơm với khách hàng trước đã.”
Thẩm Hà bây giờ mới nhớ tới mục đích mà mình đến đây, sau đó còn dặn dò vài câu: “Giản Thanh, chuyện của em, bản thân cũng phải cận thận một chút, việc gì cũng không được tùy tiện ra quyết định. Gặp phải chuyện chưa chắc chắn thì hỏi chị hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745972/chuong-1380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.