Thẩm Hà nói xong câu này, liền ý vị sâu xa nhìn Tống Đại Hải.
Tống Đại Hải nhạy bén mà rùng mình.
Đây là lần đầu cậu ta thấy mặt uy nghiêm của Thẩm Hà.
Tống Đại Hải đích thực là người thông minh, nhưng lại cứ mãi giả điên giả khờ, cậu ta rất nhanh thức tỉnh, Thẩm Hà không phải là cô gái cái gì cũng không biết.
Ngược lại, thủ đoạn của cô ấy rất nhiều.
Đấu với cô ấy, hoàn toàn không có phần thắng nào.
Tất cả sự tính toán nhỏ bé của cậu ta, đều bị đối phương nhìn thấu cả.
Tống Đại Hải liền cúi mi nói: “Không dám, Hạ tiểu thư, tôi sau này không dám nữa.”
“Không dám tất nhiên là tốt nhất.” Thẩm Hà bình tĩnh trả lời nói: “Cậu dù cho là dám, cũng vô dụng. Cho dù ở nước Y, tôi muốn làm chút chuyện, vẫn là dễ như trở bàn tay!”
Nói xong câu này, Thẩm Hà không phí lời với đối phương nữa, quay người bỏ đi.
Đi được hai bước, Thẩm Hà lần nữa đứng lại, chứ không quay đầu, cứ thế mở miệng nói: “Bên phía trong nước, chuyện xoa dịu thì giao cho cậu. Tôi nghĩ, cậu nhất định có thể xử lý rất tốt, đúng không?”
Tống Đại Hải lần nữa rùng mình.
Cậu ta dám nói một chữ không sao?
Nếu cậu ta dám nói, có lẽ nên tạm biệt với ánh mặt trời ngày mai rồi.
“Vâng, tôi nhất định sẽ xử lý khiến Hạ tiểu thư hài lòng!” Tống Đại Hải không dám giả ngu nữa, trả lời nghiêm túc.
Khóe môi Thẩm Hà khẽ nhếch, ung dung rời khỏi, về đến trước mặt Thẩm Tùng Tý.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745935/chuong-1343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.