Lúc đầu Cung Tử Á vẫn chưa kịp phản ứng.
Đợi đến khi Tống Đại Hải gọi hết hai món thì cô mới kịp phản ứng.
Cảm giác lúc vừa mới gặp mặt, đã tiêu tan đi phần nào.
Nhưng Cung Tử Á vốn nghĩ họ vẫn đang ở nước ngoài, đểu phải biết chăm sóc cho nhau, vì thế nên cũng không muốn làm cho Tống Đại Hải mất mặt, chỉ tiếp tục giả khờ, nói những chuyện thường ngày cùng anh ta.
Tống Đại Hải cũng có thể nói là một người biết kiếm chuyện để nói.
Nếu hai người lạ ăn cơm chung với nhau lần đầu tiên, mà không có gì để nói, thì đúng là dễ cảm thấy lúng túng.
Cho nên, Tống Đại Hải đem hết những chuyện của mình từ lúc nhỏ, kể cho Cung Tử Á biết từ đầu tới cuối.
Tống Đại Hải kể, còn Cung Tử Á lắng nghe.
Khi thức ăn được mang đến, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, nên cũng không cảm thấy lúng túng.
Nói thật là, con người của Tống Đại Hải, thật ra cũng không phải một người thú vị lắm.
Nhưng mà, anh ta đúng là một người rất có suy nghĩ của riêng mình trong cuộc sống.
Anh ta chỉ mới hai mươi lăm tuổi thôi, cho nên anh ta tràn đầy hy vọng đối với cuộc sống.
Anh ta đã lập kế hoạch ra cho cuộc sống của mình hết rồi.
Lúc nào nên làm gì, làm đến mức độ nào, đều được vạch ra rất tốt, vả lại cũng rất kiên trì tiến về phía trước theo kế hoạch của mình.
Có thể nói là, nghiêm túc mà nói, anh ấy đúng là một nhân vật rất vừa ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745926/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.