Có lẽ là vì bên cạnh có người cố vũ khích lệ nên dũng khí của Tiểu Cát lớn hơn trước rất nhiều.
Tư Nhiên nhìn Tiểu Cát như vậy làm mặt của Tiểu Cát càng ngày càng đỏ, cơ thể càng ngày càng nóng, Tư Nhiên liền biết Tiểu Cát vẫn đang bị sốt.
Những lời cô nói ra bây giờ, có lẽ là cô dùng toàn bộ sức lực và tỉnh táo mới nói ra được.
Tư Nhiên nhìn Tiểu Cát như thế này, thực ra anh thấy rất đau lòng.
Sao có thể không thấy đau lòng được?
Người con gái này từ khi còn rất nhỏ đã đi theo anh, cô luôn ở bên cạnh anh, chịu thương chịu khó chưa bao giờ oán trách bất cứ ai bất cứ việc gì.
Cô thật sự đã hi sinh vì Tư Nhiên rất nhiều rất nhiều.
Cho dù là một viên đá cũng nên bị cảm hóa rồi.
Huống chi, Tư Nhiên có phải một viên đá đâu?
Ánh mắt đầy mong đợi của Tiểu Cát rơi vào trong mắt của Tư Nhiên, bên bờ còn có nhiều người đang trêu chọc như vậy.
Cuối cùng Tư Nhiên cũng mở lời: “Chúng ta lên bờ trước đã được không?”
Tiểu Cát chưa bao giờ cố chấp và kiên định như vậy, cô cứ thế nhìn Tư Nhiên.
Tư Nhiên hết cách, chỉ có thể trả lời: “Vậy, anh chỉ có thể trả lời em, anh sẽ suy nghĩ. Bây giờ anh muốn đưa ra một quyết định có trách nhiệm được không?”
Nghe thấy Tư Nhiên nói như vậy Tiểu Cát đã rất vui rồi.
Cô đột nhiên chủ động ôm cổ của Tư Nhiên, không nỡ bỏ ra.
Tư Nhiên vỗ lưng Tiểu Cát, anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745898/chuong-1306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.