Văn Gian Thanh xoay đầu nhìn về phía phòng ngủ, mở miệng nói: “Ra đi, cũng đến lúc phải xuất hiện rồi!”
Một giây sau, cánh cửa phòng ngủ được mở ra.
Vệ Cương đi từ trong căn phòng đó ra ngoài.
Đôi mắt của Tranh Tranh được mở ra rất to.
Cô khó lòng tin được những thứ đang ở trước mặt cô, suốt nửa ngày vẫn không hoàn hồn lại được, cô há to miệng ra, không cách nào thu hồi về được nữa!
Sao Vệ Cương lại ở đây?
Hôm nay không phải anh ta đã về nhà rồi sao?
Không phải anh ta nói sẽ về nhà kể cho người nhà biết mối quan hệ của họ sao?
Không phải anh ta sẽ quay về nhà chuẩn bị món quà cầu hôn hay sao?
Tại sao vậy?
Tại sao anh ta lại ở đây?
Đầu óc Tranh Tranh trống rỗng, cô đã mất đi khả năng tư duy rồi.
Những món đồ trong tay cô, rơi bịch xuống mặt đất, mà cô vẫn không hề phát hiện.
Vệ Cương đứng trước mặt Văn Gian Thanh một cách nghiêm túc, hắn cúi đầu lễ phép mở miệng: “Văn thiếu gia!”
Văn Gian Thanh gật đầu, không hề nói gì cả, chỉ đứng dậy và xoay người rời khỏi.
Tranh Tranh nhất thời kéo Văn Gian Thanh lại, Văn Gian Thanh giơ tay hất tay của Tranh Tranh ra, lạnh lùng nói: “Cô còn có gì muốn hỏi, thì cứ hỏi anh ta đi. Sau đó thì, đứng dậy ngay! Cô đang cản đường của tôi đó!”
Tranh Tranh chưa từng thấy qua Văn Gian Thanh đáng sợ như vậy, cô nhường đường trong vô thức, để cho Văn Gian Thanh rời khỏi căn hộ.
Văn Gian Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745883/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.