Anh cũng lười phải nói chuyện với cô ta.
Xem ra trình độ ảo tưởng của cô gái này đã vượt quá dự liệu của mình rồi!
Tư Nhiên tiếp tục đi về phía trước, Tranh Tranh cũng không đuổi theo.
Bây giờ cô ta càng quan tâm người đàn ông anh tuấn như thiên thần ở trong phòng kia đang nói gì với Văn Gian Thanh.
Hiệu quả cách âm ở khách sạn này rất tốt, Tranh Tranh hoàn toàn không nghe thấy bất cứ một chữ nào. Cô ta đành kiên nhẫn chờ ở bên ngoài.
Để tiện cho cô ta có thể ứng phó bất cứ lúc nào.
Mà lúc này, Joel và Văn Gian Thanh cũng bắt đầu cuộc trò chuyện.
“Gian Thanh.” Bản thân Joel là người ôn hòa, nên cách mở lời của anh rất nhẹ nhàng: “Đã lâu chúng ta không gặp nhau rồi nhỉ.”
Nghe thấy Joel nói như vậy, Văn Gian Thanh vốn đang căng thẳng lập tức thả lỏng, nói: “Đúng thế, anh Joel, các anh bận rộn như vậy, ít khi xuất hiện ở trường đại học, nên dĩ nhiên là rất khó gặp nhau rồi. Nghe nói chuyện trong nước anh đã xử lý ổn thỏa rồi?”
“Đúng vậy. Về sau anh có thể thường xuyên ở lại đây.” Joel mỉm cười: “Trước kia anh luôn cảm thấy các em vẫn còn nhỏ, không ngờ nháy mắt đã lớn hết rồi! Bây giờ nghĩ thấy thời gian trôi nhanh quá! Thế hệ chúng ta dần trưởng thành, còn những người như chủ tịch Thẩm cũng từ từ già đi rồi.”
Văn Gian Thanh nhíu mày: “Vâng, ba mẹ em cũng nói, thời gian trôi thật nhanh, bọn họ cũng đã già rồi.”
“Thế hệ chúng ta đã trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745860/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.