“Á? Anh trai tớ nhặt một người con gái về? Cô ta bao nhiêu tuổi rồi?” Thẩm Hà hỏi ngay theo thói quen.
“Nhỏ hơn chúng ta hai tuổi, năm nay 19 tuổi rồi.” Cảm xúc của Vu Tiểu Uyển có vẻ không vui lắm: “Cô ta không học hành gì, Vì vậy cũng không có sở trường gì. Những người họ hàng sau khi lừa hết tiền của cô ta, cũng không đưa cô ta đến trường học tử tế. Sau khi học xong cấp 2 đã bỏ học rồi. Vì vậy, hiện giờ cô ta không có bản năng sinh tồn. Những công việc quá vất vả cô ta không muốn làm, nhưng những công việc lương cao, cô ta lại không làm được. Vì vậy đã đến khu nghèo nàn thuê nhà ở. Khu nhà tạm đó nghe nói chuẩn bị xây dựng, nhưng vì chuyện bồi thường chưa thỏa thuận được, vì vậy tạm thời trở thành khu tập chung của người ngoại tỉnh và những người vô gia cư.”
“Vì nơi đó hẻo lánh, tiền thuê nhà rẻ, nên rất nhiều thành phần ba lăng nhăng. Khi tớ đến đó, Sử Hiểu Yến thuê trọ cùng với bảy tám người khác, trong đó mỗi phòng đều được ngăn riêng ra, mỗi phòng chỉ rộng khoảng bảy tám mét vuông, một đám người chui vào đó, môi trường thật sự là cực kỳ phức tạp.” Vu Tiểu Uyển thở dài một cái rồi nói: “Sau đó Thẩm Duệ đưa Sử Hiểu Yến về, đã sắp xếp cho cô ta ở lại một căn hộ, còn cho cô ta một khoản tiền.”
Thẩm Hà không hiểu nên hỏi: “Cách xử lý của anh trai không có vấn đề gì đấy chứ! Thầy trợ giảng đó dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745839/chuong-1247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.