Ở cái tuổi dễ dàng vì tình yêu mà trở nên rối rắm này, Tư Nhiên lại không có thời gian để nghĩ về những chuyện này.
Cậu bận muốn chết.
Thật sự là bận muốn chết đi được.
Cậu cuối cùng cũng cảm nhận được cái cảm giác bận mà năm đó Thẩm Thất nói là loại cảm giác gì rồi.
Mỗi ngày cậu chỉ ngủ được có bốn năm tiếng, thời gian còn lại đều dùng để học, học, học, huấn luyện, huấn luyện, huấn luyện.
Có lúc vừa tiến hành huấn luyện thể chất vừa phải củng cố những kiến thức văn hóa.
Cậu không chỉ phải nắm bắt thời gian học tập, còn phải đôn đốc những người khác chạy theo kịp bước chân.
Bọn họ là một tập đoàn, bất cứ người nào tụt lại phía sau đều là tổn thất.
Vì thế, Tư Nhiên quả thực bận đến phát điên.
Chuyện trong nước, mỗi ngày cậu chỉ có nửa giờ để xử lý, vì thế tất cả đều phải yêu cầu hiệu suất cao.
Đối với Thẩm Hà, ngoài sự nhớ nhung ra, cậu cũng không còn cách nào.
Cậu năm đó thực ra không phải không biết lý do mà Joel giúp cậu là gì, nhưng lúc mà cậu chưa đủ lớn mạnh, chỉ có thể lựa chọn ngủ đông ẩn nhẫn.
Chờ đến khi trưởng thành, lúc đủ lớn mạnh để có thể so sánh với hoàng tử Joel rồi chính là lúc vương giả trở về.
Cậu không phải không lo lắng Thẩm Hà và hoàng tử Joel có cảm tình với nhau trong mấy năm này.
Nhưng cậu tuyệt đối không thể để tình cảm chi phối bước chân của mình.
Chỉ có trở nên mạnh hơn, mạnh hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745819/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.