“Cho nên đầu óc con lúc đó cứ nghĩ đến chuyện này, thế là ngay lập tức muốn mang về cho mẹ ăn. Vì sức khỏe mẹ con không tốt, không làm được việc nặng! Con thật sự không biết mẹ có thể chờ con lớn lên, có công ăn việc làm, rồi có tiền mời mẹ ăn loại tôm biển này không!” Cung Tử Á trong chốc lát che lấy mặt mình, khóc lên thật to: “Chủ tịch, con sai rồi. Con không nên làm vậy!”
Thẩm Thất thở dài, đưa tay lên vỗ nhẹ vào vai rồi nói: “Không sao, mỗi một người đều sẽ phạm sai lầm mà. Nhưng có lỗi không đáng sợ, không chịu nhận lỗi mới đáng sợ đó. Quy định là quy định, không thể tùy tiện bỏ qua được. Nhưng lần này, vì con, cô sẽ dùng quyền chủ tịch của cô, để làm chuyện này lắng xuống.”
Cung Tử Á vừa khóc vừa ngẩng đầu nhìn Thẩm Thất: “Chủ tịch?”
“Tư Nhiên giải quyết tốt lắm, nó đã làm việc với hội trưởng thay thế của hội học sinh để làm lắng chuyện này xuống. Gia Cát Du Du vạch trần con trước mặt mọi người, cũng đã vi phạm một trong số các quy định: bạn bè giúp đỡ lẫn nhau. Cho nên, Gia Cát Du Du cũng phải chịu hình phạt nhỏ.” Thẩm Thất nói: “Còn con, đừng tự cho mình áp lực lớn quá. Cô đã xem bảng đánh giá của con rồi, con là một đứa trẻ có tài, cô không muốn tài năng của con bị hủy hoại vì chuyện của con tôm biển. Huống chi, cô rất thích những đứa con hiếu thảo như con.”
“Cám ơn chủ tịch.” Cung Tử Á kích động đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745757/chuong-1165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.