“Chuyện này đâu có liên quan đến tôi! Là người khác tặng tôi mà!” Eddie vội vàng xua tay: “Nếu cô thích thì tôi tặng cho cô đấy!”
Thẩm Hà phì cười: “Dọa anh thôi! Với lại thứ này còn chưa biết là thật hay giả nữa là!”
Thẩm Duệ đeo bao tay vào, cẩn thận chạm vào đồ gốm, sau đó dùng kính lúp để quan sát một lúc, mới nói: “Xem qua kiểu dáng và niên đại quả thực giống với tác phẩm của lưu vực sông Hồng. Nhưng cụ thể có phải là đồ thật hay không, tôi không thể phán đoán. Thứ này cần có chuyên gia và những thiết bị chuyên dụng để xác định. Nghe nói, đồ gốm làm bằng tay vào thời kỳ đó đều khá thô ráp, sao cậu lại kiếm được thứ này vậy?”
“Chẳng phải là tôi yêu ai yêu cả đường đi sao.” Eddie khẽ giải thích: “Tôi muốn hiểu thêm về văn hóa của các người, mới có thể...”
Mới có thể ở bên cạnh Thẩm Hà.
Mới có thể xứng với một người tài giỏi như cô ấy...
Mới có thể để các người chấp nhận tôi...
Mới có thể có chủ đề để nói chuyện với cô ấy...
Mới có thể ở bên cạnh cô ấy một cách hòa hợp giống như các người...
Những lời này, đang trào dâng trong lòng Eddie nhưng cậu không nói ra.
Nhưng Thẩm Duệ lại hiểu.
Những người khác cũng hiểu, chỉ có mình Thẩm Hà không hiểu. Thẩm Hà vẫn cười vui vẻ, nói: “Có phải anh muốn hiểu hơn về văn hóa của chúng tôi, rồi sau này cắm rễ ở đất nước của chúng tôi không? Bây giờ có rất nhiều người đang cắm rễ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745748/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.