“Nghe nói hoàng tử này từ nhỏ đã chủ động tử bỏ quyền thừa kế ngôi vị. Để bù bắp, hoàng tộc đã cho cậu một khối tài sản lớn, nên cậu ta còn nhỏ tuổi mà đã rất giàu có rồi.” Tư Y Cẩm không nhịn được phải khen: “Ngày xưa cứ thấy con mình giỏi giang lắm, mới chỉ ít tuổi đã làm được nhiều việc, nhưng so với người ta thì đột nhiên cảm thấy con mình cũng chỉ có vậy thôi.”
Thẩm Thất chỉnh lại câu nói của Tư Y Cẩm: “Đâu có nói vậy được. Hoàn cảnh khác nhau, lựa chọn khác nhau. Giống Thẩm Duệ nhà em, từ nhỏ đã được chọn làm người thừa kế gia tộc, sau này gánh nặng nhà họ Hạ cũng giao lại cho nó, cho nên lúc nó năm tuổi không thể không cho nó đi học các buổi huấn luyện nghiêm ngặt, tuy các bài huấn luyện này trong tương lai chưa chắc sẽ dùng tới, nhưng nhất định phải biết. Vì với vai trò là người nắm quyền trong gia tộc, nhất định phải quản được toàn cục, cho nên việc phải nằm rất nhiều kiến thức và học cách nhìn đại cục rất quan trọng. Thẩm Châu là con trai út, nên trách nhiệm và gánh nặng cũng sẽ nhẹ hơn nhiều, em cũng không yêu cầu ở nó quá cao, cứ để nó làm điều nó thích. Nó thích tiền thì để nó theo anh của em học tài chính học đầu tư học quản lý tài chính, sau này có thừa kế gia nghiệp cũng được, hay là tự thành lập công ty cũng được, đều sẽ dùng đến mà.”
“Hoàng tử Joel này cũng như vậy. Cậu ta là người thừa kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745689/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.