Phan Nhuận gật đầu: “Cám ơn các chị. Cám ơn chị không chê bai em.”
“Chê bai?’ Thẩm Thất liền cười: “Tại sao lại nói như thế?”
“Các chị đều xuất thân từ hào môn, chỉ có mình em là thấp hèn...” Phan Nhuận thân nhẹ một tiếng.
“Không phải thế! Đó là do em chưa hiểu rõ bọn chị. Không nói gì khác, chị năm của chị, Tư Y Cẩm.” Thẩm Thất giải thích nói: “Xuất thân của chị ấy có chút giống với em, nhưng lại có phần khác. Khi chị ấy còn nhỏ cha mẹ chị ấy bị người nhà hại chết, trở thành cô nhi. Sau đó tự mình dựa vào đôi tay của mình thi đậu đại học, giúp cha mẹ trả thù, còn cố gắng trở thành chủ quản cao cấp của công ty. Sau này bị chị moi đến s.a làm giám đốc điều hành. Sau đó nữa, yêu nhau với anh họ con nhà cậu năm của chị, bây giờ cũng đã kết hôn lại sinh thêm một đứa con trai. Sự khởi điểm của mỗi người đều khác nhau vô cùng, nhưng lý tưởng và tương lại lại rộng mở vô hạn. Khi mà Tư Y Cẩm dắt theo đứa con trai năm tuổi gả vào cho anh năm của chị, chị nghĩ, chị ấy lúc đầu cũng không nghĩ đến lại có kết cục đẹp đến thế chăng?’
Phan Nhuận liền từ từ thả lỏng, ngẩng đầu nhìn Thẩm Thất nói: “Khó trách chị được nhiều người thích như vậy, không cần biết là ai đều không thể nào ghét chị.”
“Không nhé, cũng có nhiều người ghét chị lắm.” Thẩm Thất nghiêm túc nói: “Ví dụ như những người yêu thầm ông chồng nhà chị, họ đều rất ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745681/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.