Dường như Đông Tiểu Tiểu đã tỉnh hơn một chút, cô bắt đầu điên cuồng vùng vẫy.
Vào giây phút bàn tay của vệ sĩ Châu sờ đến trước ngực của Đông Tiểu Tiểu, cuối cùng cô cũng rút được tay ra, hung tợn tát anh một tát.
Bốp...
Âm thanh của cú bạt tai này thật sự là vang vọng khắp phòng.
“Xin lỗi, tôi không cố ý.” Vệ sĩ Châu không dám quay đầu lại nhìn Đông Tiểu Tiểu nữa mà nhanh chóng nói: “Việc đã hứa với cô tôi sẽ làm được! Còn có thể được như mong muốn hay không thì phải xem bản thân cô thôi.”
Nói xong câu này vệ sĩ Châu liền quay người chạy mất.
Đông Tiểu Tiểu lặng người nhìn bóng dáng của vệ sĩ Châu, đột nhiên thấy đau lòng, cô ôm mặt khóc thút thít ở trên ghế sofa.
Nếu vừa rồi không phải cô đột nhiên tỉnh táo, chỉ sợ cô đã bị người ta làm nhục ồi.
Nhưng việc này cô lại không thể nói với người khác.
Nếu để người khác biết cô bị người ta làm nhục thì Phạm Thành còn cần cô nữa không?
Cô ngoài chịu đựng ra còn có thể làm được gì?
Nhưng nếu vệ sĩ Châu đó thật sự có thể giúp cô thì sao?
Có phải cô càng nên nuốt trái đắng này xuống không?
Đến tối, khoảng gần nửa đêm, quả nhiên Phạm Thành Phạm Ly đã về.
Hai anh em chúc ngủ ngon với nhau, rồi ai về phòng người đó nghỉ ngơi.
Trước đây Phạm Thành Phạm Ly đều ngủ cùng một phòng, từ nhỏ đến lớn đều chưa từng tách ra.
Nhưng lần này vì mang theo Đông Tiểu Tiểu, cho nên Phạm Thành và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745634/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.