Thẩm Tứ hỏi ngược lại: “Cô hi vọng toi nghe thấy?”
Tư Y Cẩm bị hỏi, ngồi lặng người trên ghế lái phụ, không hé răng nửa lời.
Thẩm Tứ cười khổ, nói: “Tôi không theo dõi cô.”
Ánh mắt Tư Y Cẩm nhìn ra ngoài xe, khẽ đáp: “Tôi không bảo anh theo dõi tôi.”
“Nhưng cô nghi ngờ tôi!” Thẩm Tứ bình tĩnh nói: “Ánh mắt cô nói cho tôi biết, cô nghi ngờ tôi theo dõi cô! Nhưng nếu tôi nói, chuyện này chỉ là tình cờ, cô có tin không?”
Tư Y Cẩm cụp mắt, đáy mắt hiện lên cảm xúc phức tạp.
Đúng vậy, cô từng nghi ngờ anh.
Chuyện này quá trùng hợp.
Thẩm Tứ đặt hai tay trên vô-lăng, hít sâu một hơi, nói: “Tôi tới đây để gặp một người bạn. Không ngờ lại nhìn thấy cô đang xem mắt. Giọng hai người lớn như vậy, không muốn nghe thấy cũng khó.”
Nghe Thẩm Tứ giải thích, Tư Y Cẩm chỉ “ồ” nhẹ một tiếng.
Thẩm Tứ rất tức giận!
Cô lại tỏ thái độ như vậy?
Tức chết anh mà!
Hôm nay anh gặp được Tư Y Cẩm, thực sự là trùng hợp!
Lúc anh nhìn thấy Tư Y Cẩm, vốn rất ngạc nhiên, cảm thấy trái đất thật nhỏ.
Anh còn chưa tiến lên chào hỏi, đã nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi đối diện cô.
Thẩm Tứ biết cô không có bạn bè ở thành phố Vinh, nên anh ngồi xuống định nghe trộm họ nói chuyện gì.
Mới nghe vài câu, Thẩm Tứ đã tức giận bừng bừng!
Tư Y Cẩm đang xem mắt!
Hơn nữa đối tượng xem mắt còn là một tên rác rưởi!
Nghe tên rác rưởi đó bôi nhọ Tư Y Cẩm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745575/chuong-983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.