Thẩm Thất nhìn Mai Linh, nói: "Vậy sao?".
"Em không về để tranh giành tài sản với em trai, em chỉ nói vậy thôi". Mai Linh lại cúi đầu, nét mặt có chút buồn bã, khẽ nói tiếp: "Từ nhỏ em đã biết, mặc dù em là đại tiểu thư nhà họ Mai, nhưng mọi thứ của Mai gia đều không thuộc về em, mà thuộc về em trai tương lai. Bởi lẽ Mai gia chỉ truyền cho nam không truyền cho nữ. Sau khi em sinh ra không bao lâu, em liền biết, sự tồn tại của em không được chào đón!".
Thẩm Thất hơi bất ngờ nhìn Mai Linh.
Cô gái mới mười tám tuổi đầu này, suy nghĩ dường như tinh tế hơn so với bạn cùng lứa rất nhiều.
"Đúng, nhà em trọng nam khinh nữ". Mai Linh cười tự giễu: "Thời đại này còn có tư tưởng trọng nam khinh nữ, có phải rất nực cười không? Lại còn là một gia tộc lớn! Thực ra em cũng biết, rất nhiều người có suy nghĩ này, nhưng làm đến mức độ như nhà em chắc là không có nhiều đâu nhỉ? Năm đó lúc dì Thi mang thai em tri, cả nhà em đều cùng nhau ép dì bỏ đứa bé. Bởi vì nếu tin đồn lan ra, sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh nhà họ Mai. Đúng vậy, nhà họ Mai rất trọng thể diện".
"Khi ấy em mới mười ba tuổi, em thấy rõ tất cả. Em không diễn tả nổi đó là cảm giác gì, em chỉ biết rằng, dù là em, là dì Thi, hay mẹ, ai cũng chỉ là quân tốt trong tay nhà họ Mai. Bất cứ lúc nào cũng có thể bị vứt bỏ". Mai Linh nói đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745556/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.