Mỗi nhà thôi miên, đều có cách và thủ pháp riêng của mình.
Robin cũng như thế.
Chờ sau khi Robin hoàn toàn hồi phục sự bình tĩnh và im lặng, vào vai nhà thôi miên, khí thế và khí chất của cả người ông ta đều thay đổi.
Ông ta không còn là kẻ bán tình báo tồi tàn nữa, mà là đại sư đức cao vọng trọng.
Robin để Sùng Minh nằm yên tĩnh trên chiếc ghế nằm, im lặng nghe lấy bài nhạc tự nhiên.
Bài nhạc này có thể giúp cho con người ta thả lỏng tinh thần, như là mình đang ở trong thiên nhiên vậy.
Không có tổn thương, không có chiến tranh, không có phiền muộn.
Cứ yên tĩnh như thế mà chìm vào giấc ngủ.
Sùng Minh không hề kháng cự với phương thức này, nhắm mắt im lặng nghe âm thanh của bài nhạc.
Robin thấy Sùng Minh hoàn toàn thả lỏng người, mới khẽ mở miệng nói: “Tôi tên Aude, năm nay 41 tuổi, là một bậc thầy cảm xúc đạt chuẩn. Đúng thế, nghề nghiệp chính của tôi chính là bậc thầy cảm xúc, không chỉ là một nhà thôi miên. Chuyện mà hôm nay tôi muốn làm với cậu, chính là thu xếp lại trí nhớ của cậu, bao gồm những trí nhớ còn nhớ, bị lãng quên, đóng kín, và thoáng qua. Đừng có bất kỳ sự kháng cự gì với tôi. Bởi vì, tôi không tổn thương cậu. Bởi vì tôi là một phần của cậu.”
Đúng thế, Robin cũng là một tên giả.
Tên thật của ông ta là Aude.
Tất nhiên người biết được cái tên này, trên thế giới này cũng chẳng có mấy ai.
Chân mày của Sùng Minh liền thả lỏng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745535/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.