Tần Trân vẫn đang ở cữ nên phần lớn thời gian đều nghỉ ngơi trên giường.
Nhìn thấy Thẩm Thất thuần thục dọn dẹp Tần Trân liền nói: “Em cứ yên tâm đi, Nhật Ninh đã cử người qua đó rồi, sẽ không sao đâu! Vả lại, mấy vệ sĩ đó đều là những vệ sĩ tinh nhuệ của Hạ gia, hơn nữa ngày nào cũng có tin tức gửi về em có gì phải lo lắng nữa?”
“Anh trai em từ nhỏ đến lớn đều rất ít khi rời xa em lâu như vậy.” Thẩm Thất cụp mắt trả lời: “Lần này ra ngoài lâu như vậy, nhìn anh ấy phơi nắng dầm sương em vẫn không yên tâm.”
Tần Trân lập tức cười lên: “Tiểu Thất, em phải nhớ, em là em gái, cậu ấy mới là anh trai! Khi còn nhỏ em bảo vệ cậu ấy mười mấy năm. Bây giờ nên đến lượt các anh trai bảo vệ em rồi! Em là công chúa của Thẩm gia, em nên cố gắng hưởng thụ sự đãi ngộ của công chúa đi.”
Thẩm Thất cười hì hì: “Muộn rồi, địa vị công chúa bị Tiểu Hà cướp đi rồi! Em vốn còn mong chị sinh một công chúa để tranh sự chiều chuộng với nó! Bây giờ xem ra nó vẫn còn được chiều chuộng rất nhiều năm nữa!”
Tần Trân và Thẩm Thất cùng cười lên.
Lúc này có người gõ cửa đi vào: “Cô cả, cô út.”
“Có việc gì vậy?” Thẩm Thất quay đầu lại nhìn người giúp việc đang cầm trong tay một cái thiệp.
“Đây là thư mời của bà Mã, nói là muốn mời cô chủ đi ngắm hoa.” Người giúp việc trả lời.
Thẩm Thất ngáp một cái rồi nói: “Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745531/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.