Sùng Minh trả lời theo tiềm thức: “Được, anh không đi. Anh sẽ ở lại đây với em!”
Lúc này Thẩm Lục mới hài lòng đưa tay ra, để Sùng Minh tiêm cho mình.
Còn bên tay kia không tiêm, anh nắm rất chặt tay của Sùng Minh, không chịu buông tay ra.
Khi đám vệ sĩ kiếm đá cục trở về, nhìn ngay thấy hình ảnh đáng sợ này!
“Sùng Minh tiên sinh!” Mấy người vệ sĩ lập tức thấy không bình tĩnh được nữa.
Trời đất, người mà họ đuổi theo ngàn dặm, một người chạy một người đuổi, đuổi bao lâu nay cũng không đuổi kịp.
Giờ Thẩm Lục vừa ốm cái, nhân vật chính xuất hiện ngay rồi!
Mẹ ơi, đúng là tình yêu đích thực.
Mấy người vệ sĩ đó nhìn những cục đá trong tay, được rồi, cái này chắc không dùng đến nữa rồi!
Sùng Minh nhìn họ với ánh mắt không thiện cảm.
Mấy người vệ sĩ đó lập tức nói: “Chúng tôi ở ngay bên cạnh, nếu có cần gì, anh hãy đi tìm chúng tôi. Sùng Minh tiên sinh, chúng tôi không làm phiền anh nữa!”
Mấy người vệ sĩ nói xong câu này, lập tức chuồn mất hút luôn!
Mẹ ơi, Sùng Minh chỉ nhìn một cái thôi, hồn cũng sắp bay đi rồi!
Đúng là đáng sợ quá thôi!
Mấy người vệ sĩ đó vừa đi, trong phòng chỉ còn lại Sùng Minh và Thẩm Lục.
Sùng Minh nhìn Thẩm Lục đang nằm truyền nước, rồi lại xem qua tay của anh, thấy anh mặc dù đang hôn mê, nhưng vẫn lo lắng cho người tự bỏ đi kia, trong lòng Sùng Minh có một cảm giác rất kỳ lạ.
Vừa rồi trong lúc chạy nhanh điên cuồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745519/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.