Ở trong thị trấn nhỏ này, Trình Thiên Cát và Phùng Mạn Luân tùy ý nói ra tâm trạng và tình cảm của mình.
Ở đây không ai biết họ.
Bọn họ muốn trút hết sự bực dọc trong lòng mình thì trút.
Họ không cần để ý đến ánh mắt của người khác, không cần lo lắng hay kiêng dè vì thân phận của bản thân, lại càng không cần lo lắng về hậu quả của chuyện này mà trước đó họ luôn lo lắng.
Ở đây chỉ có họ và cũng chỉ có bọn họ.
Giờ phút này, vẫn còn người không quan tâm, hay buồn bã về việc Thẩm Thất đi lấy chồng.
Người đó chính là Thầm Lục.
Hắn vừa nhận được tin Sùng Minh dùng hộ chiếu giả để nhập cảnh vào nước J.
Thế nhưng vừa vào tới lãnh thổ nước J, Sùng Minh như cá gặp nước, lập tức biến mất không chút tung tích.
Kỹ thuật ẩn thân cùng với kĩ thuật hóa trang của hắn quá xuất sắc nên nhiều cemara như vậy nhưng vẫn không tìm được tung tích của hắn.
Khi Thẩm Lục tìm được toilet hắn đã hóa trang thì Sùng Minh cũng đã chạy trốn bặt vô âm tín.
Nhìn đạo cụ hắn thay ra trong toilet, Thẩm Lục cười khổ một hồi.
Rốt cuộc vẫn để cho hắn chạy thoát!
Có lẽ ông trời đang trừng phạt Thẩm Lục, đây có phải là hậu quả sau bao năm hắn vẫn luôn phải chạy trốn Sùng Minh không?
Cuối cùng lại đến lượt hắn chạy khắp nơi để truy tìm Sùng Minh.
Đúng là nhân quả báo ứng mà!
Người đi theo sau Thẩm Lục thấp giọng nói: “Thẩm tiên sinh, bước tiếp theo chúng ta nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745508/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.