Thẩm Thất liền ngoan ngoãn trả lời: “Đã ghi nhớ.”
Thấy Thẩm Thất ngoan như thế, Hạ Nhật Ninh hôn chụt Thẩm Thất một cái, xem như là khích lệ.
Chờ sau khi đi ra, Thẩm Thất mới phát hiện, bản thân mình tuy nhiên nằm khu vực phía ngoài của thung lũng lá đỏ.
Ở đây có một con sông ngầm.
Vừa rồi Hàn Tắc Phương chính là từ đây mà trốn thoát.
Anh ta quả nhiên là người cảnh giác, cả đường lui cũng chuẩn bị xong rồi.
Nếu như không phải là vì thăm dò mẹ của anh ta, có lẽ đêm nay mình đã phải giao phó ở đây rồi chăng?
Vừa nghĩ đến đây, Thẩm Thất liền ôm lấy cổ Hạ Nhật Ninh.
May là mình có người chồng giỏi dang, nếu không thì, mình không biết đã chết bao nhiêu lần.
Tiểu Hạ ở phía dưới rà soát một lượt, sau khi không tìm được manh mối hữu ích nào cả, cũng đi theo rời khỏi.
Tiểu Xuân chờ ở ngoài kia, chờ Thẩm Thất vừa đến, liền kiểm tra cho Thẩm Thất.
Sau khi kiểm tra kĩ lưỡng, Tiểu Xuân thở phào một hơi nói: “Hắn ta không dở trò gì trên người cô. Hắn ta thực sự là nương tay, Hàn Tắc Phương con người này, rất giỏi dùng độc.”
Thẩm Thất gật đầu nói: “Tôi ở trong nước sau khi bị bắt, thần chí của tôi vẫn rất tỉnh táo. Người bắt cóc tôi là một cô gái, ngoài cô gái đó ra, không có người khác chạm vào tôi. Người con gái đó cũng chỉ là khống chế lấy hành động của tôi, chứ không làm gì khác với tôi cả.”
Mọi người đều gật đầu.
Hạ Nhật Ninh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745467/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.