“Vậy hoàng tử Joel, trong tương lai cậu sẽ đến Việt Nam à?” Thầy Shin không nhịn được hỏi tiếp.
“Tại sao không chứ?” Đôi mắt màu xanh lam của Hoàng tử Joel rất nghiêm túc: “Đất nước đó có gì mà không tốt? Dù sao con cũng có anh trai kế thừa gia tộc rồi, con là con thứ hai, con chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được. Gia tộc, không cần một người bệnh tật đi kế thừa đâu.”
Thầy Shin bất thất lình không biết nói gì.
Cậu ấy chỉ mới sáu tuổi, mà đã nhìn thấu được bao nhiêu là chuyện.
Trưởng thành trước tuổi, có thật sự tốt không?
Thật ra tuy hoàng tử Joel không thể kế thừa gia tộc như anh trai, cũng có thể kế thừa sản nghiệp của gia tộc mà!
Vả lại, cậu chỉ là không được ưu tiên làm người thừa kế chứ đâu phải không có quyền thừa kế!
Thật không biết trong gia tộc này đã xảy ra chuyện gì, mà khiến cho hoàng tử còn nhỏ thế đã đối mặt với bao sóng gió.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu học đi.” Mắt Joel sụp xuống, hàng lông mi dài đã che mất cặp mắt màu xanh lam của cậu, làn da thì trắng xóa, nhìn vào trông cậu đẹp như một thiên thần vậy.
Đợi tình trạng sức khỏe của Thẩm lão phu nhân ổn định lại, Thẩm Thất mới đưa các con quay về thành phố Vinh.
Dù sao, trong nhà cũng còn một đống việc cần phải xử lý.
Quả nhiên, Thẩm Thất vừa về đến công ty, Mạc Thu đã ôm một đống giấy tờ qua tìm cô: “Thẩm tổng của tôi, cô có thể đừng hở một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745438/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.