“Mợ cả, mợ tâm sự với mami tiếp đi, bọn con đi thăm cụ ngoại!” Thẩm Duệ và Thẩm Hà vẫy bàn tay nhỏ nói: “Cụ ngoại nhìn thấy bọn con sẽ ăn nhiều cơm hơn!”
Tần Trân và Thẩm Thất cùng cười: “Đi đi!”
Thẩm Duệ và Thẩm Hà vừa đi, Tân Trân liền nói với Thẩm Thất: “Tiểu Thất, thuốc đó có tác dụng thật sao?”
Thẩm Thất nghĩ một cách nghiêm túc, nói: “Em cũng không nói chắc được. Nhưng thứ mà Sùng Minh không màng tính mạng cũng phải lấy được, nhất định là thứ đồ tốt.”
“Nhưng nghe nói là phải từ bỏ chuyện đi đứng.” Tần Trân uống một ngụm nước trái cây, nói hơi do dự: “Bà nội sẽ chấp nhận sao?”
Thẩm Thất nói: “Bà sẽ chấp nhận thôi. Mặc dù Thẩm gia bây giờ có vẻ tươi tốt phồn thịnh, gia nghiệp rất lớn, nhưng thế hệ bọn em ai nấy cũng không yên thân, sao bà ngoại lại yên tâm cho được? Bà ngoại cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, bà đã có lựa chọn ở trong lòng rồi.”
Tần Trân nghe vậy thì thở dài một tiếng, gật đầu nói: “Được vậy là tốt nhất.”
“Đúng rồi, chị dâu, dạo này chị thế nào? Bà ngoại bị bệnh, cả gia đình đề đặt sự chú ý vào bà, nếu có chỗ nào không được đầy đủ, chị phải bỏ qua đấy.” Thẩm Thất mở miệng nói.
“Nói cài gì đấy? Chúng ta đều là người nhà.” Tần Trân lập tức cười: “Huống hồ anh trai em tốt với chị như thế, chị đã rất thoả mãn rồi.”
“Chị dâu, chị tìm em có phải còn có chuyện gì khác không?” Thẩm Thất hỏi dò: “Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745427/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.