Cậu ta thậm chí đều không tránh lấy đạn mà đối phương bắn qua, bởi vì trực giác kinh người của cậu ta sẽ giúp cơ thể cậu ta tự chủ mà tiến hành tránh né, tuy rằng cảm thấy rất ảo, nhưng thật sự hiệu quả mà tránh qua số đạn đó.
Sau lưng Sùng Minh đi theo một đội ngũ hùng mạnh, cứ thê mà nghiền nát mọi thứ.
Bởi vì Hạ Nhật Ninh đã hấp dẫn phần lớn chiến lực và hỏa lực qua kia, cho nên, cả chặng đường này của Sùng Minh hầu như không áp lực gì.
Sùng Minh bắn hết hộp đạn, liền đem súng ném ra sau, nhận lấy súng đã được người khác nạp đạn xong, tiếp tục bắn lấy.
Cả chặng đượng, gió tanh mưa máu, chân tay tung tóe
Sùng Minh cứ thế mà dẫn theo người, cả đường tàn sát đi qua, bên đường không ít người vì sợ sự tàn ác của Sùng Minh, đều đánh mất ý chí chiến đấu, quỳ trên mặt đất giơ súng đầu hàng.
Thế nhưng Sùng Minh nhìn cũng không nhìn, một phát lướt qua, toàn bộ chết hết.
Cho dù người chỉ huy của đối phương không ngừng hét lớn tiếp tục chiến đấu, cho dù họ không ngừng nhấn mạnh không được đầu hàng, bởi vì đầu hàng cũng chỉ có con đường chết.
Thế nhưng, vẫn có càng ngày càng nhiều người, lựa chọn đầu hàng.
Bởi vì, từ giây phút họ biết được kẻ tàn sát chính là Sùng Minh, thì họ đã mất đi ý chí chiến đấu.
Cho dù trước giò họ chưa đối mặt với Sùng Minh bao giờ, thế nhưng chỉ cần nghe qua sự tích của Sùng Minh, đều không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745417/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.