Sân trong này được đặt nằm trong vị trí khu phố sầm uất nhất, lại có một sân nhỏ đơn độc, có thể thấy được giá thành không rẻ.
Hai người họ không lái xe vào trong, mà là dừng xe ở bên ngoài, đi bộ vào trong.
Mới bước vào cửa, Hạ Nhật Ninh đã thấy được một ngọn cây già đã có hai người ôm nhau thô như vậy.
Chạc cây to thô, đã che kín đi ánh sáng của toàn bộ sân vườn, rõ ràng đang là buổi chiều, mà lại cảm thấy trời như gần chập tối.
Trong nhà không có nhiều người, càng không có người ra ngoài đón tiếp, sắc mặt của Văn Nhất Phi có chút không được tốt.
Văn Nhất Phi và Hạ Nhất Phi cùng bước vào căn nhà, chẳng bao lâu có người qua tới chào hỏi: “Thiếu gia tới rồi, Hạ Tổng tới rồi.”
Hạ Nhật Ninh gật đầu.
Văn Nhất Phi lại chau mày: “Ba tôi đâu?”
“Hồi thiếu gia, ngài ấy đang ở bên cạnh nhị phu nhân.” Người làm đáp lại
Nhị phu nhân?
Sắc mặt Văn Nhất Phi càng khó coi thêm.
Chỉ là một phụ nữ nuôi ở bên ngoài, đâu ra tư cách được xưng làm Nhị phu nhân?
Thế nhưng, Văn Nhất Phi cũng không muốn tính toán với người làm mấy chuyện nhỏ nhặt này, quay người đi tới phia dãy phòng kế bên.
Hạ Nhât Ninh đi phía sau, thì thầm nhắc nhở Văn Nhất Phi: “Đừng manh động!”
“Mình biết.”Văn Nhất Phi định thần lại, đáp lại: “Lần này, đúng là cho bạn chê cười rồi.”
Hạ Nhật Ninh nhếch khóe miệng: “Cũng không thể suốt ngày cũng cho bạn chê cười nhà mình chứ?”
Văn Nhất Phi đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745398/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.