Ba của Tiểu Xảo không lên tiếng.
Một trong số những người đó nói: “Tối nay cũng may có Tôn Tấn biết chữ, nếu không thì, không biết chúng ta phải chịu bao nhiêu tội nữa! Ôi, ban đầu tôi cũng nghĩ đi học không có ích gì, chúng ta lại không có được giỏi. Không làm được quan. Bây giờ xem ra, vẫn là đi học có ích hơn. Nhìn Tôn Tấn kìa, đi học nhiều, chẳng phải áp dụng được rất nhiều sao? Trong nhà nhất định phải có người biết chữ, nếu không thì, khi cần dùng đến, có thể sẽ ảnh hưởng đến sự sống chết đó.”
Những người khác cũng có vẻ đã nghiệm ra được.
Ba của Tiểu Xảo cuối đầu, không nói một câu nào.
Nhưng mà, ánh mắt đã xuất hiện sự nghi ngờ và run rẩy.
Cuối cùng ông cũng không còn kiên quyết với quan điểm vô dụng nữa.
Sau một đêm vật lộn, người trong thôn đã biết đi học có ích cỡ nào rồi
Một số gia đình vốn đang ngăn cản con gái đi học, đã nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cảm thấy vẫn nên cho con tiếp tục đi học.
Chiêu này của Hạ Nhật Ninh, quả thật là hiệu quả.
Quả nhiên vừa đạt được mục tiêu vừa đạt được kết quả ngoài mong đợi.
Buổi sáng hôm sau.
Mọi người đều ăn mặc chỉnh tề, mặc trên người bộ đồ thoải mái, cả nhà chuẩn bị đi cắm trại.
Trời xanh nắng vàng, hoa tươi gió mát.
Nhiệt độ thời tiết đã tăng tăng tăng lên được vài độ, những nụ hoa ủ rủ lâu ngày, giờ đây đã nở ra rất đẹp.
Thẩm Thất giống như những người khác, mặc bộ đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745382/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.