Con gái đã không còn rồi, anh trai cũng không còn nữa!
Đến người chị em thân thiết nhất cũng chết theo mình!
Còn thêm cả Tiểu Hạ vô tội nữa!
Cô ghét cay ghét đắng bản thân mình!
Tất cả là vì mình quá vô dụng, mới dẫn đến kết quả như vậy.
Cô muốn bảo toàn tất cả mọi người, kết quá, không bảo toàn được một người nào.
Có phải tôi quá tham lam không, cho nên mới phải gánh chịu quả báo?
Quả báo này vì sao lại bắt người nhà tôi phải chịu đựng.
Nếu phải chịu quả báo hãy đổ lên một mình tôi thôi! Đừng có làm hại người nhà của tôi.
Tiểu Hạ thở dài một tiếng, nói: “thiếu phu nhân, rất xin lỗi, tôi đã không bảo vệ được mọi người.”
Thẩm Thất lắc đầu: “Tiểu Hạ, nếu anh có thế chạy trốn được, hay chạy đi! Hãy đi cùng Tiểu Nghĩa, hai người vẫn còn cơ hội sống sót!”
“Nói luyên thuyên gì thế?” Lưu Nghĩa lập tức nói: “sao bọn tớ có thể bỏ mặc cậu ở đây được?”
“Được rồi, các người đừng khách sáo nữa, dù sao thì cũng phải chết ở đây thôi.” Đối phương cười, đưa khẩu súng trên tay lên, nhằm thẳng vào huyệt thái dương của Thẩm Thất
Đúng lúc đối phương chuẩn bị nổ súng, một tiếng hét đanh thép đột nhiên truyền đến từ vị trí dưới núi.
Tất cả mọi người đều quay lưng nhìn về hướng đó.
Một giây sau, mấy chiếc xe Jeep kèm lưới ngụy trang đầy bá khí lao thẳng lên đỉnh núi, xoẹt xoẹt xoẹt từ trên xe bước xuống một đám đàn ông toàn thân trang bị đầy đủ.
Họ tuy mặc quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745211/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.