Vào ngày 18 tháng 11 âm lịch, Thẩm Duệ và Thẩm Lục cuối cùng cũng đã đến thành phố Vinh.
Thẩm Lục vừa đưa Thẩm Duệ và Thẩm Hà xuống máy bay, đã thấy Thẩm Thất và Lưu Nghĩa đang chờ ở cổng chờ.
Thẩm Thất và Lưu Nghĩa vừa liếc mắt liền thấy bọn họ.
Ấy cũng là chuyện hiển nhiên, bởi một người anh tuấn ngời ngời như thế, lại đi cùng một cậu bé vô cùng xinh trai và một cô bé hết sức xinh xắn đáng yêu, sức hút từ bọn họ quả thực vô cùng mạnh mẽ.
Khi họ bước qua đường, những người đi đường đều liếc nhìn họ. Sau đó cảm thán rằng tạo hóa thật bất công làm sao, lại ban cho ba ba con họ có được vẻ đẹp khó ai sánh bằng như thế.
Phải, người qua đường đều nghĩ rằng Thẩm Lục là người ba đang dắt hai đứa con một trai một gái.
Nhưng công bằng mà nói, người ngoài tưởng vậy cũng là chuyện bình thường mà.
Dáng người Thẩm Duệ và Thẩm Hà đều rất nhỏ. Khi chúng đi thẳng đến cửa, mới nhìn thấy Thẩm Thất và Lưu Nghĩa.
"Mami, mẹ nuôi!" Hai đứa trẻ vừa nhìn thấy Thẩm Thất và Lưu Nghĩa, chẳng để ý đến trong tay đang kéo vali nữa, lập tức chạy tới.
Thẩm Thất lo lắng hét lên: "Các con chạy chậm thôi kẻo ngã!"
Lưu Nghĩa dang tay ôm hai đứa trẻ: "Đến đây nào, để mẹ ôm các con!"
Thẩm Duệ nhanh nhảu xà vào lòng Lưu Nghĩa, lại được Lưu Nghĩa ôm rồi tung lên cao! Thẩm Duệ vốn bạo gan, phấn khích hét: "Mẹ nuôi giỏi quá!"
Thẩm Hà cũng sà vào lòng Thẩm Thất, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745149/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.