Thẩm Thất nghĩ nghĩ, thấy cũng có lí.
Mẹ nuôi còn dễ nói, nhưng ba nuôi…
Đột nhiên Thẩm Thất thấy thương thay cho Văn Nhất Phi.
Sức chiến đấu của ba nuôi rất mạnh.
Lần trước thuyết phục ba nuôi theo Tiểu Nghĩa, cô cũng đã thấy được sức chiến đấu của ba nuôi!
Tính tình nóng nảy của ông sẽ không để ý người ta có phải đại thiếu gia nhà họ Văn hay không.
Ai da da, đúng là phải trải qua nhiều gian nan thì mới có chuyện vui được.
Trải qua khúc nhạc đệm này của Văn Nhất Phi, cuối cùng lễ đính hôn của Phùng Mạn Luân và Triệu Văn Văn cũng miễn cưỡng được kéo về quỹ đạo.
Sau khi kết thúc phát trực tiếp, khách khứa bắt đầu dùng bữa.
Thẩm Thất tạo một kiểu cuối cùng cho Triệu Văn Văn rồi tiến hành thu dọn đồ đạc.
Nhưng Triệu Văn Văn lại kéo cổ tay Thẩm Thất nói: “Tiểu Thất, cô có thể giúp tôi một chuyện không?”
“Được chứ, chuyện gì?” Thẩm Thất thuận miệng hỏi.
Ánh mắt Triệu Văn Văn loé lên, nói: “Tiểu Thất, mấy hôm nay tôi không quen khí hậu, không được thoải mái cho lắm. Ở thành phố Vinh tôi cũng không có bạn bè người thân gì. Cô có thể ở bên cạnh tôi mấy hôm không?”
Thẩm Thất hơi ngạc nhiên nhìn Triệu Văn Văn một lát mới nói: “Cũng được, hàng ngày tôi sẽ tới đây thăm cô.”
“Tôi đang nói là cô có thể ở lại đây không?” Triệu Văn Văn vội nói: “Ý tôi là, Phùng gia có rất nhiều phòng khách, cô có thể ở đây vài ngày không?”
“Văn Văn, cô làm sao vậy?” Thẩm Thất khó hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745133/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.