Thẩm Thất hơi chu môi: “Không đoán!”
Hạ Nhật Ninh nâng tay điểm lên chóp mũi Thẩm Thất: “Thật bướng bỉnh! Được rồi, anh nói thật! Thực ra lúc đó anh cũng rất bất ngờ. Trước khi ấy anh vẫn luôn cho rằng, kết hôn với anh là Thẩm Ân Ân. Nếu sớm biết em chính là vợ anh, anh tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ em!”
Thẩm Thất cười ha ha: “Nhưng khi anh gặp em, vẻ mặt của anh cũng có bất ngờ đâu!”
“Vì anh là người bĩnh tĩnh!” Hạ Nhật Ninh trả lời đầy đắc ý: “Có phải chồng em siêu lắm không?”
“Làm màu!” Thẩm Thất liếc hắn cháy mắt: “Không ổn không ổn, em vẫn rất căng thẳng! Lần trước về nhà trong tình huống mơ mơ hồ hồ, không cảm thấy gì cả. Nhưng bây giờ, em đã nhớ hết mọi chuyện rồi. Giờ trở về nhà, thật sự có cảm giác gần quê bồi hồi. Anh nói xem, em không dẫn theo Tiểu Duệ và Tiểu Hà về, liệu bà nội có mất vui không?”
“Không đâu. Không bao lâu nữa, Tiểu Duệ và Tiểu Hà cũng trở về rồi!” Hạ Nhật Ninh tiếp thêm sức mạnh cho Thẩm Thất: “Bốn năm trước bà nội thích em như thế, hiện tại sẽ càng yêu thích em hơn! Bởi vậy, bà sẽ không bao giờ trách cứ em!”
Trong lúc hai người đang nói chuyện với nhau thì xe đã đi tới nhà lớn của Hạ gia.
Vừa bước xuống xe, cảm giác quen thuộc đã ập tới.
Thẩm Thất nhìn thấy Hòa quản gia ở phía xa, hốc mắt liền trở nên ướt át: “Thật xin lỗi, cháu về trễ rồi.”
Hòa quản gia cười rất ngọt ngào: “Không trễ, tất thảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745124/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.