Thẩm Thất khẽ giọng hỏi Lưu Nghĩa: "Nhất Phi nói cho cậu ư?"
Lưu Nghĩa cười hì hì một cái: "Tối hôm qua Hạ Nhật Ninh cùng Mạc đạ ca vừa rời đi, tớ liền đi về hỏi Văn Nhất Phi rồi. Hắn nói với tớ đấy!"
Thẩm Thất hướng về phía bờ vai của Lưu Nghĩa ngả qua: "Cậu đối với anh ấy dùng nghiêm hình bức cung rồi phải không?"
"Hì hì, không sai, tớ đem hắn ném vào trên giường liền đè đó rồi!" Lưu Nghĩa khẽ giọng vừa cười vừa nói: "Thì thoáng một phát toàn bộ khai ra hết rồi."
Thẩm Thất đồng tình mà nhìn thoáng qua Văn Nhất Phi.
"Bọn họ đã thương lượng tốt rồi, muốn tác hợp Mạc đại ca cùng cô?" Thẩm Thất khẽ giọng hỏi.
"Xem ra là vậy a! Cậu xem, ánh mắt của Mạc đại ca nhìn tới cô cũng rất đặc biệt đấy." Lưu Nghĩa khẽ giọng nói: "Văn Nhất Phi nói, Mạc đại ca chính là ưa thích kiểu loại như cô đấy, vừa chín chắn lại vừa anh khí."
Miệng của Thẩm Thất há được rất to.
Đây quả thật là trùng hợp sao?
Lúc này, tiểu Xuân đã đi tới, nói với Hạ Nhật Ninh: "Tổng tài, hai vị thiếu gia của Phạm gia đã tỉnh rồi."
Mọi người vừa nghe nói Phạm Thành Phạm Ly đã tỉnh rồi, nhao nhao quay người liền hướng về phía phòng của Phạm Thành Phạm Ly đi tới.
Vì vậy, rầm rầm một đám người, trong nháy mắt liền chen vào phòng của bọn họ.
Phạm Thành Phạm Ly vừa mới mở mắt, liền nhìn thấy một đám người đang nhìn chằm chằm, a không, sắc mặt bất thiện, a không, trên mặt hồi hộp nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745105/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.