Thì ra chỉ đơn giản vậy thôi à!
Thẩm Thất lại một lần nữa được làm mới về kiến thức bản chất con người
Khó trách những người khác đều có vẻ như không có gì đáng ngạc nhiên.
Thì ra, mọi người tính toán như thế nào, sớm đã rõ rõ ràng ràng rồi!
Nhìn thấy đội hình đang giảm dần, lòng Thẩm Thất cảm thấy thật là đau đớn.
Khi mọi người bắt đầu đi tiếp, đống đổ nát ở phía sau, đã nằm lại ở phía sau, không ai quan tâm cũng không ai hỏi.
Càng không ai nói phải xử lý thế nào.
Hình như chỗ này là nghĩa trang, có người chết cũng là chuyện bình thường.
Chết ở chỗ này, xem như được chôn ở chỗ này luôn.
Rời khỏi hang động hình hồ lô này, trước mặt xuất hiện con đường mòn trắng xóa.
Nếu như đoán không lầm thì con đường mòn này chính là đường thông qua bên cung điện ngầm.
Mọi người đều đi vào từ cửa chính, cho nên, tốc độ đi vào lần này đặc biệt nhanh.
Thẩm Thất nói nhỏ với Hạ Nhật Ninh: “Nhật Ninh, chỗ này yên tĩnh đến phát sợ. Em cứ cảm thấy có gì đó bất an.”
Hạ Nhật Ninh nhỏ tiếng trả lời: “Mọi việc cứ cẩn thận là được. Càng đến gần vị trí cửa thì càng phải cẩn thận.”
Giọng Hạ Nhật Ninh vừa hạ xuống, đột nhiên có người ở khoảng cách không xa hét lên: “Đừng, đừng động vào thứ đó!”
Nhưng mà trễ rồi.
Giây tiếp theo, Thẩm Thất cảm thấy mặt đất dưới chân mình bắt đầu nhô lên!
Vậy là sao đây?
Theo phản xa, Thẩm Thất nắm vào cổ tay Hạ Nhật Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744969/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.