Văn Nhất Phi giơ tay xem nhìn đồng hồ xem thời gian, nói: “Em không biết là đang buồn ngủ sao! Cả một buổi tối không nghỉ ngơi!”
Phùng Khả Hân với nét mặt không quan tâm, nói: “Em đã thuê xong phòng rồi, anh có thể ngủ một chút, em đợi anh ở bên ngoài.”
Văn Nhất Phi đặt cánh tay trên cửa ô tô, đưa đầu ra ngoài nhìn Phùng Khả Hân: “Không phải, Phùng Khả Hân, Em dạo này có vẻ gì đó không đúng! Trước đây anh nói chuyện với em, em đều cảm thấy không muốn trả lời. Bây giờ làm sao lại chủ động tìm anh? Anh nhớ là anh không nợ em gì cả!
Nét mặt của Phùng Khả Hân thể hiện một chút hối tiếc: “Việc ngày trước, là em không tốt. Anh đừng tức giận.”
Văn Nhất Phi cảm thấy Phùng Khả Hân càng có gì khác thường: “Không phải, Phùng Khả Hân, rút cuộc là em có chuyện gì? Thì nói ở đây! Anh đang nghe! Một ngày không ngủ, đối với anh mà nói không có gì nghiêm trọng!
“Ở đây không tiện, chúng ta vẫn tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện. Nếu không, chúng ta lai xe đi một nơi không có ai.” Phùng Khả Hân nói.
Văn Nhất Phi nghỉ một lát, hay là không nói chuyện với Phùng Khả Hân, cô ta không ngừng nòi?
Được, vậy phải nhanh chóng giải quyết đi!
Văn Nhất Phi nói: “Đi thôi, tìm một nơi yên tĩnh!”
Phùng Khả Hân lập tức cười lên.
Cô ấy biết, chỉ cần cố ấy nói lên yêu cầu, Văn Nhất Phi sẽ không cự tuyệt!
Hai người lái xe, xem phía trước phía sau tìm một công việc nhỏ lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744959/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.