Vẻ mặt của Thẩm Lục tràn đầy tội lỗi, Thẩm Thất chỉ có thể lắc đầu cười đau khổ: ""Năm đó anh mới 8 tuổi mà, hơn nữa lại còn ở trong một tình huống đặc biệt như thế, anh không nhớ cũng là bình thường thôi.”
Thẩm Lục đưa tay vuốt nhẹ đầu Thẩm Thất rồi nói: ""Tiểu Thất, rồi sẽ có ngày mọi chuyện sẽ sáng tỏ thôi. Cho dù em lựa chọn thế nào thì anh cũng sẽ luôn ủng hộ em đến cùng.”
Thẩm Thất gật đầu
Thẩm lão phu nhân nhìn về phía con gái mình: “Tử Dao, con thấy chuyện này thế nào? “
Thẩm Tử Dao do dự một chút rồi trả lời: “Con chỉ hy vọng Tiểu Thất sẽ không đi vào vết xe đổ của con, bi kịch năm đó xảy ra với con, chỉ mong là sẽ không xảy ra với Tiểu Thất nữa.”
Thẩm lão phu nhân cũng gật đầu nói: “Nếu con đã nghĩ như vậy, vậy chuyện này để ta quyết định là được rồi.”
Thẩm Thất nhìn Thẩm lão phu nhân một cách khó hiểu: “Bà ngoại bà định đưa ra quyết định gì ạ?”
Đang nói chuyện thì Thẩm Nhất gõ cửa đi vào vào: “Bà nội, Hạ Nhật Ninh đã đến, anh ấy muốn vào chúc tết bà ạ.”
Lúc này Thẩm Thất thực sự bối rối, tay chân cô luống cuống chỉ muốn tìm một chỗ trốn đi.
Thẩm Lục đã nhanh tay lẹ mắt tóm ngay Thẩm Thất lại: ""Tiểu Thất em định đi đâu?”
“Em, em. Em đi sang phòng khác trốn một lát.” Thẩm Thất không dám ngẩng đầu trả lời
Thấy Thẩm Thất cứ như một con đà điểu khiến cả ba người ở đây đều thở dài.
Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744925/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.