Thay vì diễn kịch mệt mỏi như vậy, chi bằng buông tay đi, buông tay rồi thành toàn cho hắn cũng tốt.
Có lẽ đây cũng là cách để thể hiện vẫn còn yêu nhỉ?
Từ Vân Khê đổi chủ đề, hỏi Thẩm Lục: “Tử Dao, cậu nhìn cậu đi, sinh con thôi mà cũng phải nổi bật như vậy. Một trai, một gái đúng là đẹp đến mức khiến người ta ngưỡng mộ mà. Lại nhìn tên nhóc nhà tớ. Ôi chao! Đúng rồi, Tiểu Lục, lần này con về nước có dự định gì chưa?”
Thẩm Lục ngẩng đầu híp mắt cười với Từ Vân Khê trên màn hình, đáp lời: “Mẹ nuôi, ở Anh con đã theo học một thầy chuyên làm mấy nghiên cứu đó, khoảng thời gian này con vẫn muốn quay lại đó tiếp tục học tập. Nhưng con cũng sẽ không bỏ việc trong nước đâu, mấy ngày nay con đang lên kế hoạch thành lập một công ty game. Tiểu Thất cũng rất thích chơi game đó, con sẽ thiết kế một game phù hợp với sở trường của em ấy.”
Nghe đi, nghe đi!
Nghe xem người ta làm anh trai thế nào đi?
Chỉ vì em gái mình thích chơi game mà lại đặc biệt muốn mở công ty game, lại còn đặc biệt nghiên cứu một game phù hợp với em gái nữa chứ!
Từ Vân Khê ngưỡng mộ Thẩm Tử Dao vô cùng.
Nhìn Thẩm Thất đi, con bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện, dịu dàng như vậy, lại nhìn đứa con hệt một đứa giả nam của mình, nỗi âu sầu nơi đáy lòng Từ Vân Khê sắp sánh với biển lớn rồi!
Từ Vân Khê gật đầu đồng ý nói tiếp: “Rất ra dáng anh trai nha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744922/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.