Nhìn thấy ánh mắt cứng đờ của Thẩm Thất, khóa môi Phùng Mạn Luân cong nhẹ mà người khác không thể nhìn thấy.
Anh ta từ trước tới nay không hề bỏ qua việc cạnh trạnh với Hạ Nhật Ninh.
Trước đây là cạnh tranh chuyện làm ăn
Bây giờ ư.
Anh ta thừa nhận rằng, Thẩm Thất là một cô gái rất tốt.
Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
Thẩm Thất không muốn cùng người con trai nào khác nói chuyện về cô và chồng của cô.
Cho dù đó là Phùng Mạn Luân.
Thẩm Thất ngay lập tức chuyển chủ đề, lên tiếng: “vậy chúng ta xem sắp xếp thời gian đi thăm thầy đi. Chúng ta cùng đến tiễn thầy, thầy nhất định sẽ rất vui.”
“Được” Phùng Mạn Luân gật đầu.
Ăn xong, Thẩm Thất và Phùng Mạn Luân từ biệt nhau.
Vốn dĩ Thẩm Thất muốn đi trung tâm mua sắm xem có món quà gì thích hơp mua tặng thầy Charles.
Nhưng mà lại nghĩ lại, thầy Charles thiếu thứ gì sao?
Thầy chỉ muốn tấm lòng chân thành thôi.
所以,沈柒决定回家,翻腾一下自己的存货,挑个有纪念意义的礼物送给查尔斯。
Cho nên, Thẩm Thất quyết định trở về nhà, tìm kiếm trong những món đồ của mình, chọn ra món quà có ý nghĩa để tặng thầy Charles.
Thẩm Thất vừa chuẩn bị rời đi, Thôi Nguyệt Lam từ đâu xuất hiện trước mặt cô, cản đường đi của cô.
Thẩm Thất không nghĩ rằng Thôi Nguyệt Lam sẽ chủ động tới gặp cô, nên nhất thời ngơ ngác.
Thôi Nguyệt Lam dùng khăn choàng cổ che mũi và miệng, toàn thân từ trên xuống dưới đều mặc quần áo rất dày.
Nhưng mà, bây giờ đang là mùa đông nên mặc dày một chút cũng là chuyện bình thường.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744905/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.